24 thg 10, 2017

Ta là hạt mưa bay....

“Phải, có những chuyện tiểu thư không biết thì tốt hơn. Còn hơn như bây giờ…” Mộ Vân liếc nhìn ra cửa “cả hai quyết đấu chưa hẳn vì thù nhà”
Ánh chớp sáng loà, tiếng của Xích Phong thét lên, Diên Vỹ tung cửa chạy ra, thấy cảnh Phi Vũ đưa kiếm tiến thẳng đến Xích Phong. Diên Vỹ không kịp suy nghĩ gì, chạy ra đỡ ngay nhát kiếm, vết thương ở cổ khá nặng, Xích Phong sững người, Phi Vũ buông kiếm, ôm lấy Diên Vỹ.
“Diên Vỹ! Diên Vỹ!”
“Phi Vũ….. Tính mạng của nàng…. là do ta cứu, ngoại trừ ta ra ta không …. muốn ai được phép giết …..”
Là câu nói ngày trước Phi Vũ đã nói với Diên Vỹ, chỉ là câu nói lúc vô ý, chưa bao giờ, chưa bao giờ chàng có ý định giết chết Diên Vỹ. Gió lao xao khe khẽ nói với nhau “ta là hạt mưa bay, nàng như giọt nắng ấm, khó mà cùng xuất hiện….”